Đãng trí hay không?
Một thương gia đang nằm chờ chết, thều thào đọc chúc thư cho viên luật sư:
- ...Có lẽ cũng phải nghĩ đến các nhân viên của tôi một chút. Hãy chia cho mỗi người phục vụ trên 25 năm nửa triệu USD...
- Luật sư ngạc nhiên: Nhưng hãng của ngài chỉ mới thành lập có 15 năm thôi mà?
- Vị thương gia thở hắt: Vâng, tôi nhớ. Nhưng phải quảng cáo chứ!
Tùy vào khách
Một vị khách hỏi người bán vé nhà hát:
- Vở kịch sẽ kéo dài bao lâu?
- Tùy!...Có khi 2 tiếng, đôi lúc một tiếng... Nhưng thường chỉ độ 30 phút.
- Tôi chưa hiểu?
- À... Chúng tôi cứ diễn đến lúc khách về hết thì thôi.
Dài gấp ba lần
Sau bài thuyết trình, tổng giám đốc cáu kỉnh nói với cô thư ký:
- Tại sao cô chuẩn bị bài phát biểu dài thế kia chứ! Đã dặn viết ngắn gọn thôi, có thấy người ta ngáp và ngủ gật không?
- Vâng... em xin lỗi. Tại vì em trót kẹp nhầm cho sếp cả ba bản copy của cùng một bài.
Con dấu của bác sĩ sản
Một cô gái đến phòng khám sản, bác sĩ khẳng định cô có bầu, rồi lặng thinh đóng lên bụng cô một con dấu gì đó. Về nhà cô bảo chồng đọc xem nội dung con dấu trên bụng cô là gì. Phải dùng kính lúp, anh chồng mới đọc được:
- "Khi nào có thể đọc được dòng chữ này bằng mắt thường, hãy đưa cô ấy đến nhà hộ sinh"
Không đáp ứng được tiêu chuẩn
Thầy giáo đang giải thích cho học sinh hiểu thời gian đã làm thay đổi các quan niệm của xã hội về cái đẹp và các chuẩn mực của nó như thế nào:
- Chúng ta hãy thử nhớ lại Hoa hậu Mỹ năm 1931, cô ta cao 1,55 m cân nặng 49 kg, các số đo: 76-64-81. Theo các em, liệu cô ta có cơ may không, nếu dự cuộc thi sắc đẹp năm nay không?
- Thưa thầy, cô ta sẽ không có một cơ may nào hết ạ!
- Giáo viên gợi mở: Tại sao? Em hãy cho ví dụ về các tiêu chuẩn
- Đơn giản vì cô ta đã quá tuổi đăng ký tham dự.
Để làm gì chứ?
Thấy một ông có vẻ ở xa đến ngắm nghía mãi chiếc ôtô trưng bày, người bán hàng nói:
- Xe đẹp quá, phải không ông? Đây là model mới nhất đấy. Nó có thể đạt tới tốc độ 160...
- 160 là thế nào nhỉ?
- Ví dụ như ông ăn tối ung dung ở nhà, ăn xong, ông và vợ lên xe và thế là chỉ 11h đêm, ông bà sẽ tới Paris. Thật là tuyệt phải không ông?
- Tuyệt thật! Ngày mai tôi sẽ mang tiền đến.
Hôm sau, rồi hôm sau nữa vẫn không thấy ông khách quay lại. 3 tuần trôi qua, tình cờ, người bán xe gặp ông ta ở ngoài phố, anh ta hỏi:
- Sao không thấy ông đến mua xe, ông chẳng bảo là ngay hôm sau sẽ mang tiền đến cơ mà?
- Vâng... Nhưng tôi lại thay đổi ý kiến, vì bà vợ tôi bảo: "Chúng ta phóng xe đến một thành phố chẳng quen biết ai vào lúc 11h đêm để làm gì?"
Biển chết
Một hướng dẫn viên du lịch đi đến đâu khi giới thiệu với khách anh ta cũng không quên kể về bố của mình.
- Thưa quý ông, quý bà, đây là cung văn hóa do bố tôi là kiến trúc sư thiết kế... Đây là toà nhà quốc hội, cũng là công trình của bố tôi...
- Khi đến biển chết, hướng dẫn viên nói tiếp: Thưa quý ông, quý bà, chúng ta đã tới biển chết, biển này...
- Một du khách ngắt lời: Chúng tôi biết rồi! Biển này là do bố anh đánh chết chứ gì?
Chuẩn bị tinh thần
- Thế nào, cậu đã tìm được việc làm rồi đấy à?
- Ừ, nhưng đó là một công việc rất khủng khiếp. Phải đến công trường từ 7h sáng, đễn trễ năm phút là bị đuổi. Buổi trưa chỉ được nghỉ 15 phút để ăn, rồi lại làm hùng hục đến 7h tối. Thật quá khổ sai, phải vác những cái bao nặng năm chục cân, chạy nhanh, hễ đi chậm là bị quát tháo. Về đến nhà chỉ còn cách ngã vật ra, khó nhọc lắm mới vặn được đồng hồ báo thức 5h sáng hôm sau.
- Chà, thế thì vô nhân đạo, khủng khiếp quá. Cậu phải chịu cảnh ấy từ bao giờ?
- Mai.
- Thế mà cậu lại biết việc khó khăn như vậy.
- Thì mọi người bảo tớ hãy chuẩn bị tinh thần để đối phó với tình huống gây áp lực nhất.
Ai cũng nhầm
Viên cảnh sát nhìn ông nha sĩ cầm kìm và chiếc răng hàm của mình, nổi cáu quát:
- Này ông, ông có điên không đấy! Tại sao lại nhổ nhầm vào chiếc răng hàm của tôi?
- Tay nha sĩ tỉnh bơ và nói:
- Thế ông không tóm nhầm ai bao giờ chắc?
Chen lấn
Một nhà biên kịch bảo đồng nghiệp:
- Rất tiếc là anh lại không đến dự buổi công diễn đầu tiên vở kịch của tôi. Người ta chen lấn xô đẩy nhau đến là khiếp ở trước cửa phòng bán vé.
- Vậy anh có chấp nhận cho họ lấy lại tiền vé không?