Bút hiệu gì?
- Mắm: Quỷnh viết bài gửi báo hả? Bút hiệu là gì?
- Quỷnh: Dốt quá! Bút tre thì làm gì có hiệu hả Mắm?
Thành thật
- Mẹ: Con ăn vụng canh phải không?
- Quỳnh: Không như thế được, khi con ăn, con có đánh đổ ra quần áo đâu?
- Mẹ: !!!
Ngủ trên cây
- Mợ: Quỷnh này! Con biết tại sao dơi ngủ lại treo mình trên cây không?
- Quỷnh: A ! Con nghĩ ra rồi mợ ơi! Vì nó không có giường đấy mà!
- Mợ: Ối trời ơi!
Thi nói khoác
Một hôm được nghỉ, bốn quan họp nhau đánh chén, nhân lúc cao hứng liền mở cuộc thi nói khoác. Quan thứ nhất nói:
- Tôi còn nhớ, ngày tôi trọng nhậm ở huyện nọ, tôi được trông thấy một con trâu to lắm, nó liếm một cái hết cả sào mạ!
- Quan thứ hai nói: Thế đã lấy gì làm lạ. Tôi còn trăm thấy một sợ giăng thừng gấp mười cái cột đình làng này!
- Quan thứ nhất biết ông kia nói lỡm mình, bèn chịu thua và giục quan thứ 3 lên tiếng.
- Quan thứ ba nói: Tôi đã từng thấy một cây cầu dài lắm, đứng đầu này không thể trông thấy đầu kia. Chỉ biết rằng có hai bố con nhà nọ, kẻ ở bên này, người ở bên kia, mà chẳng bao giờ gặp nhau được. Lúc ông bố chết, người con nghe tin, vội vã sang đưa đám ma, nhưng kia qua cầu sang đến nơi thì đã đoạn tang được ba năm rồi.
- Đến lượt quan thứ tư: Thế kể cũng đã ghê đấy.Nhưng tôi lại còn trông thấy 1 cái cây cao khiếp lắm! Cứ biết rằng trứng chim ở ngọn cây rơi xuống mới đến nữa chừng, chim đã nở đủ lông đủ cánh đã bay đi rồi.
- Quan thứ ba hiểu ý muốn nói cây dùng để làm cái cầu mình nói nên đành chịu thua.
- Bốn ông quan đắt ý, vỗ đùi cười ha ha. Bỗng có tiếng thét thật to làm các quan giật bắn người:
- Đồ nói láo cả! Lính đâu? Trói cổ chúng nó lại cho ta!
- Các quan sợ rung cầm cập ngơ ngác nhìn trước nhìn sau xem ai, thì té ra Anh lính hầu. Lúc ấy các quan mới lên giọng:
- Thằng kia, mày định trói ai thế?
- Bẩm quan, con thấy các quan thi nhau nói khoác thì con cũng nói khoác chơi đấy ạ!
Nhật ký
- Quỷnh: Đố Mắm nhật ký là gì?
- Mắm: Ờ ! Đó là chữ ký của người Nhật!
- Quỷnh: Trời!
Ước mơ
- Quỷnh: Sao bà hay vẽ vậy?
- Mắm: Mỗi bức vẽ là 1 ước mơ của tôi...
- Quỷnh lật đật mấy bức tranh xem và thốt lên: Ồ! “ước mơ” của bà nhem nhuốc và khó hiểu quá!
- Mắm: Hứ!Hứ! Cái…gì???
Ít ngủ
- Cha: Dạo này con thức khua quá! Ít ngủ ko có lợi đâu, con ạ!
- Quỳnh: Cha đừng lo, con đã ngủ bù ở lớp rồi ạ!
- Cha: Trời !!!
Nhện
- Quần nói với Mần: Trong thời buổi hiện đại giờ mọi người sắp trở thành nhện rồi đấy nhỉ!
- Mần: Ông nói vậy là có ý gì. Con người đã là động vật đỉnh cao rồi làm sao có thể tiến hóa được nữa.
- Quần: Biết là ko tiến hóa. Nhưng mọi người cứ suốt ngày lên mạng chả “nhện” thì là gì?
- Mần (ngẩn ngơ)…ờ há
Không đánh lại
- Quỷnh: Ở lớp có bạn đánh Quỷnh không dám đánh lại!
- Mắm: Chuyện lạ à nghen! Nhưng tại sao bạn ấy lại đánh Quỷnh?
- Quỷnh: Vì quỷnh đánh bạn ấy trước!!!
- Mắm: Hừ! Biết ngay mà!
Tốc độ phát triển các nước!
Trong một cuộc thi về tốc độ phát triển các nước trên thế giới , Có 3 nước tham gia là Mỹ , Nhật và Việt Nam.
Nước Mỹ lên tiếng trước...
- "Nước tôi là số 1, Nếu chúng tôi đào xuống đất 10m thì phát hiện ra dây điện ngầm...trong khi các anh còn chưa có dây điện trần.Nguồn điện bắt đầu từ đó."
- Nước Nhật tức giận..."Như thế mà cho là phát triển hả? Nếu như chúng tôi đào xuống 50m thì đó là nơi chúng tôi chôn dây cáp quang...Đó là lúc internet xuất hiện đầu tiên."
Đến lượt Việt Nam: Loay hoay mãi chẳng biết làm sao? Nhưng vì cuộc thi nên cũng phải đào... Đào mãi , đào mãi chẵng thấy dây gì..Suy nghĩ một hồi rồi trịnh trọng tuyên bố:
- "Các nước mấy chú còn lạc hậu quá.! Chúng tôi đào hoài mà không thấy gì chứng tỏ lúc bấy giờ nước tôi đã bắt đầu dùng wireless (không dây)..."