Biết là ai không?
Một sinh viên đến muộn giờ thi viết. Sau khi cố nài nỉ ông giám thị, cậu ta được chấp nhận vào thi với lời cảnh cáo nghiêm khắc rằng sẽ không nhận bài nộp trễ sau 5 phút.
- Hết giờ, cậu sinh viên kia lên nộp bài chậm 15 phút và bị giám thị từ chối thẳng thừng. Cậu vẫn gan lì tiến sát đến bàn giáo viên và hỏi: Thầy có biết em là ai không?
- Dĩ nhiên là không.
- Chẳng nhẽ thầy không nhớ nổi cả tên em ư?
- Không biết! Và tôi cũng chẳng cần phải biết em là ai. Ông thầy mỉa mai, không thèm nhìn cậu sinh viên.
- Vậy thì xin lỗi thày nhé!
- Cậu ta nhanh tay nhét bài của mình vào giữa xấp bài trên bàn và biến khỏi phòng.
Cô giáo xinh nhưng không biết gì hết
Lần đầu tiên đến trường, Tomy khoe với bố mẹ:
- Cô giáo con xinh lắm ạ.
- Thế cô dạy con những gì?
- Cô chẳng biết gì hết, chỉ luôn miệng hỏi: Ai nói cho cô biết nào?
Dứt khoát phải thế
Một cô giáo mầm non đang cố gắng giải thích cho học trò của mình về nghĩa của từ “dứt khoát” bằng cách bảo các em tự cho ví dụ. Tom nói:
- Bầu trời dứt khoát có màu xanh.
- Không hoàn toàn chính xác, vì thỉnh thoảng trời màu xám do có mây.
Jerry nói:
- Đồng cỏ dứt khoát phải là màu xanh.
- Đôi khi không đủ nước thì đồng cỏ sẽ chuyển sang màu nâu.
Bill liền xung phong:
- Khi chúng ta ị đùn thì sao ạ?
- Bill, câu đó không phù hợp với nội dung chúng ta đang thảo luận.
Bill vẫn tiếp tục:
- Sau đó, dứt khoát chúng ta phải đi thay quần.
Không trống rỗng
Một hôm thầy giáo giảng cho học sinh về sự tuần hoàn của máu. Để làm cho chủ đề bài giảng rõ thêm, thầy giáo nói:
- Bây giờ các em nhìn đây, nếu tôi đứng bằng đầu, thì máu, như các em đã biết, sẽ dồn xuống đầu tôi và mặt tôi sẽ đỏ bừng lên.
- Các em học sinh đều đồng ý như vậy. Thầy giáo lại tiếp tục: ...Bây giờ cái điều mà thầy muốn biết là ở chỗ, làm sao mà thầy đứng mà máu lại không chảy vào chân của thầy được?
- Tất cả các em học sinh đều ngồi yên trong giây lát, rồi một học sinh bé nhỏ giơ tay và nói: Thưa thầy, vì chân của thày không trống rỗng!
Không ai học cả
Tý vừa khóc mếu máo vừa chạy về nhà, mách với bố:
- Thầy giáo trù đập con quá, bố ạ. Hôm nào thầy cũng gọi con lên trả bài. Thầy cố tình chọn những câu thật khó để con không trả lời được thì thầy phạt. Hôm nay con lại bị phạt cầm tai đứng ở cuối lớp.
- Bố Tý tức lắm. Hôm sau ông ta dẫn Tý, hầm hầm vào gặp thầy: Tôi nghe cháu nó nói thầy trù đập nó ghê lắm. Tại sao thầy lại đối xử với con tôi như vậy?
- Tôi trù đập con ông hồi nào đâu, nhưng ông xem, hôm nào tôi bảo nó lên bảng trả bài, nó cũng không trả lời được, kể cả câu hỏi dễ nhất.
- Tôi lại nghe cháu nó nói thầy toàn chọn câu khó thôi. Đâu, thầy cho tôi một ví dụ xem nào.
- Này nhé, hôm qua tôi hỏi nó tướng Trần Hưng Đạo chết hồi nào mà nó có trả lời được đâu.
- Bố Tý ngẫm nghĩ một lúc, rồi đáp: Thôi, thầy cũng thông cảm cho cháu. Gia đình tôi là gia đình làm ăn buôn bán, lâu lâu coi báo thì xem tin tức chứ ai đi đọc cáo phó làm gì.
Đông quá
- Thầy: Nhà em có mấy anh chị em?
- Dạ! Nhà em có 5 anh chị em. Đầu tiên là em, sau đó đến em em, em rồi đến em em em, rồi đến em em em em, cuối cùng là em em em em em ạ!
- Thầy: ?!?
Ba chàng nói khoác
Có 3 chàng sinh viên nói khóac nổi tiếng ở ba trường Đại học: Tổng Hợp , Bách khoa , Sư Phạm gặp nhau ở một quán nước . Sau một hồi hàn thuyên đủ thứ , ba chảng đều than thở về đời sống gian khổ của sinh viên .
- Anh học ở Tổng Hợp bảo: Bữa cơm sinh viên trưởng tớ ngay cả ruồi nó cũng không thèm đụng vào .
- Anh học Bách Khoa bảo tiếp luôn: Còn ở trưởng tớ thì ruồi cũng phải đánh nhau với sinh viên để tranh cướp từng hạt cơm . Lắm lúc những chú ruồi gầy còm đang nghẹn ngào nuốt những hạt cơm cứng như đá mà tớ thương quá .
- Anh học Sư Phạm , suốt câu truyện chỉ im lặng nay mới lên tiếng :Trường của các cậu thế là còn khá lắm . Ở trường tớ ấy à , cứ vào nhà bếp sau bữa ăn nào thế nào cũng thấy vài chú ruồi đang nằm hấp hối trên những cái đĩa đã trơn bóng , mắt đầy lệ , miệng than thở: “Đói quá , đói quá” và sau đó thì tắt thở .
Vận tốc và thời gian
- MR1: Một người đi xe máy lúc 7 giờ, từ A đến B với vận tốc 129km. Hỏi anh ta đến B lúc mấy giờ?
- MR2: Anh ta đến B ít nhất 1 tuần sau.
- MR1: ???
- MR2: Vì trước tiên anh ta phải vào bệnh viện.
Máu chảy đi đâu?
Một giáo viên đưa ra bài học về sự lưu thông của máu. Cố gắng để làm cho vấn đề rõ ràng hơn, ông nói: "Bây giờ, nếu tôi trồng cây chuối, như các bạn đã biết, máu sẽ dồn xuống đầu và mặt tôi sẽ chuyển sang màu đỏ".
Cả lớp đồng thanh:
- Vâng, thưa thầy!
Thầy giáo vui mừng hỏi tiếp:
- Vậy tại sao khi tôi đang đứng thẳng ở vị trí bình thường, máu lại không dồn xuống chân tôi?
Một cậu bé hét lên:
- Vì chân không rỗng, thưa thầy!
Sign: cân ô tô
Giận dữ
Giờ tâm lý học. Giáo sư nói với sinh viên: Sự giận dữ của con người có thể được chia thành 3 mức độ. Sau đây tôi sẽ minh chứng cho các anh chị.
Nói rồi giáo sư nhấc điện thoại lên và gọi số XXXXXXXX.
- A lô cho tôi hỏi đây có phải nhà Vova không?
- Xin lỗi ông nhầm rồi. (Đặt máy xuống)
Giáo sư nói: Đây là mức độ thứ nhất của sự giận dữ. Ngạc nhiên, tò mò.
Giáo sư nhấc điện thoại lên và quay lại số cũ (Redial)
- A lô cho tôi gặp Vô Va.
- Tôi đã nói là không có ai là Vova ở đây cơ mà. (Dập máy)
- Giáo sư nói: Đây là mức độ thứ hai của sự giận dữ. Khó chịu, bực tức. Và bây giờ: mức độ thứ ba của sự giận dữ.
Lại nhấc điện thoại, lại Redial.
- A lô. Vô Va đã về chưa?
- Đáp lại là một tràng chửi rủa.
- Giáo sư nói: Đây là mức độ thứ ba của sự giận dữ. Điên cuồng, không kiềm chế được. Còn bây giờ chúng ta sẽ xem chi tiết ....
- Một sinh viên đứng dậy nói: Thưa thầy em còn biết một mức độ thứ tư của sự giận dữ.
Anh ta nhấc điện thoại, bấm Redial: A lô. Tôi là Vova đây. Có ai gọi cho tôi không?