Ba chàng nói khoác
Có 3 chàng sinh viên nói khóac nổi tiếng ở ba trường Đại học: Tổng Hợp , Bách khoa , Sư Phạm gặp nhau ở một quán nước . Sau một hồi hàn thuyên đủ thứ , ba chảng đều than thở về đời sống gian khổ của sinh viên .
- Anh học ở Tổng Hợp bảo: Bữa cơm sinh viên trưởng tớ ngay cả ruồi nó cũng không thèm đụng vào .
- Anh học Bách Khoa bảo tiếp luôn: Còn ở trưởng tớ thì ruồi cũng phải đánh nhau với sinh viên để tranh cướp từng hạt cơm . Lắm lúc những chú ruồi gầy còm đang nghẹn ngào nuốt những hạt cơm cứng như đá mà tớ thương quá .
- Anh học Sư Phạm , suốt câu truyện chỉ im lặng nay mới lên tiếng :Trường của các cậu thế là còn khá lắm . Ở trường tớ ấy à , cứ vào nhà bếp sau bữa ăn nào thế nào cũng thấy vài chú ruồi đang nằm hấp hối trên những cái đĩa đã trơn bóng , mắt đầy lệ , miệng than thở: “Đói quá , đói quá” và sau đó thì tắt thở .
Làm bài cho kịp
- Thầy: Tục ngữ có câu: “Có công mài sắt có ngày nên kim”. Các trò về suy nghĩ, phân tích và lấy ví dụ thực hành mai nộp cho thầy.
- Thầy: Cò! Em làm gì vậy ?
- Cò: Thưa thầy. Con đang mài cây sắt để kịp ngày mai nộp cho thầy cái kim ạ.
Sâu gây hại
Trong lớp, cô đang giảng bài thấy Tí đang ngủ, cô gọi dậy…
- Cô giáo: Tí! Một số lòai sâu có hại như sâu đục than, sâu cuốn lá…sâu gì nữa?
- Tí: Thưa cô! Sâu răng ạ!
Môi trường chân không
Đang giảng bài, thấy Tèo say sưa nói chuyện, cô giáo gọi.
- Cô giáo: Tèo, em hãy cho cô biết cô đang giảng bài gì?
- Tèo: Dạ, cô giảng bài về môi không.
Cô giáo: Thế, môi trường chân không là gì?
- Tèo: Thưa cô, môi trường chân không là môi trường không có dép ạ!
- Cô giáo : (té xỉu)
Đa tài
AD khoe với MR:
- AD: Hôm qua tớ thắng cả hai đại kiện tướng cờ vua và bơi lội đấy.
- MR: Thật à?
- AD: Tớ thi đấu cờ vua với kiện tướng bơi lội. Và thi bơi lội với kiện tướng cờ vua.
- MR: ...Bó tay với cậu luôn!!
Môi hở răng lạnh
- Thầy: Câu tục ngữ: “ Môi hở răng lạnh” này khuyên ta điều gì?
- Tèo nói ngay: Dạ, nó khuyên ta không nên cười vào mùa đông ạ!
- Thầy: Trời!
Cô giáo xinh nhưng không biết gì hết
Lần đầu tiên đến trường, Tomy khoe với bố mẹ:
- Cô giáo con xinh lắm ạ.
- Thế cô dạy con những gì?
- Cô chẳng biết gì hết, chỉ luôn miệng hỏi: Ai nói cho cô biết nào?
Dụng cụ y tế
Cô giáo dặn học sinh:
- Ngày mai các em đem tới lớp một đồ dùng có liên quan đến bảo vệ sức khoẻ.
- Hôm sau, nhất loạt các học sinh đều mang mỗi người một đồ vật.
- Tuấn, em đem gì tới?
- Thưa cô, em mang băng gạc dùng để băng vết thương ạ.
- Tốt lắm. Thế còn Tèo, em mang gì nào?
- Thưa cô, lọ ê-te dùng để rửa sạch vết thương ạ.
- Tý, em mang cái gì kia?
- Dạ, bình ôxy ạ?
- Em lấy ở đâu ra vậy?
- Dạ, của bà em.
- Thế bà nói gì khi em mang bình đi?
- Dạ, bà chỉ thở dài và phều phào nói: “Không được mang đi”.
Nhắn tin
Đen: Ê mày, mai nhớ đem trả tao cuốn truyện
Nâu: Ờ. Mà tao hay quên. Mày nhắn tin nhắc tao đi!
Đen: Cũng được. Khoảng mấy giờ?
Nâu: 2 giờ chiều!
Đen: Ok. Vậy 1 giờ chiều mai mày nhắn tin nhắc tao nhắn mày nha :D
Nâu: (bức tai bức tóc)
Ánh sáng hay âm thanh?
Thí sinh đầu đi vô. Ông thầy hỏi:
- "Cái nào nhanh hơn, ánh sáng hoặc âm thanh ?"
- Đáp: "Tất nhiên là âm thanh !"
- Hỏi: "Căn cứ vào đâu ?"
- Đáp: "Khi em bật ti-vi lên... trước tiên em nghe được tiếng... sau đó mới thấy hình."
- Thầy: "Rớt. Mời thí sinh kế tiếp."
- Thí sinh kế đi vô và cũng bị hỏi y chang như vậy.
- Đáp: "Dĩ nhiên là ánh sáng!"
- Thầy (cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe câu trả lời): "Em có thể giải thích tại sao không?"
- Đáp: "Khi em bật ra-đi-ô... em thấy cái đèn đi-ốt cháy sáng lên trước... sau đó mới nghe âm thanh."
- Thầy: "ĐI RA! Rớt! Kêu thí sinh cuối vô!"
- Lần này thầy giáo moi ra đèn pin và cái còi. Trước mặt học trò ông ta bật đèn và bấm còi cùng một lúc.
- Hỏi: "Em nhận được cái gì trước: ánh sáng hoặc âm thanh?"
- Đáp: "Ánh sáng."
- Hỏi: "Tại sao?"
- Đáp: "Dễ ợt! Đôi mắt con người nằm trước hai lỗ tai"