Trả giá với Chúa

Truyện cười tôn giáo - Sun, 10/19/2014 11:30 - 1121


Trong vườn hoa nhà thờ, linh mục đang đi dạo với một thương gia. Một giáo đồ trẻ đi phía sau. Câu chuyện giữa linh mục và vị thương gia có vẻ rất hấp dẫn, nhà buôn trả giá:

- 5 vạn đôla!

- Không được!

- 10 vạn đôla!

- (Im lặng)

- Thôi được, 50 vạn vậy nhé!

Linh mục vẫn không chấp thuận, vị khách lắc đầu rút lui. Giáo đồ trẻ vội bước đến trước mặt vị linh mục nói:

- Thưa cha, 50 vạn đôla là một con số không nhỏ đâu! Sao cha lại từ chối?

- Nhưng con có biết yêu cầu là gì không? Ông ấy đề nghị ta mỗi lần giảng đạo xong không nói "Amen", mà nói "Cocacola".

Ai sợ vợ nhất?

Truyện cười tôn giáo - Sun, 10/19/2014 11:29 - 1127


Sư cụ ngồi đàm đạo với mấy người khách, có người hỏi:

- Trong đám ta đây ai là người sợ vợ nhất?

Chưa ai dám đáp thì sư cụ đã nhận ngay:

- Kể sợ thì tôi đây sợ nhất!

Mọi người lấy làm lạ mới hỏi:

- Sư cụ có vợ đâu mà sợ?

- Tôi sợ đến nỗi không dám lấy vợ.

Ban cho!

Truyện cười tôn giáo - Sun, 10/19/2014 11:29 - 1137


Vào1 buổi sáng có 1 vị linh mục đi dạo trong rừng.

Đột nhiên ông nhìn thấy 1 con gấu ông liền quì xuống và nói : Xin CHÚA hãy ban lòng tốt cho con gấu này.

Bất chợt con gấu cũng quì xuống và nói : Cảm Ơn CHÚA đã cho con 1 bữa ăn ngon!

Thời đại Internet

Truyện cười tôn giáo - Sun, 10/19/2014 11:30 - 1147

Một cô gái đầm đìa nước mắt cầu nguyện: "Xin Thượng đế ban phước lành cho con", và bỗng nhiên, cô nghe tiếng vọng:
- Rất tiếc, Ngài vừa mới đi "chat" xong, nên chắc không nghe thấy lời thỉnh cầu của con. Nhưng cứ yên tâm, cứ để địa chỉ lại, Ngài sẽ "mail" cho con lời ban phước.

Tiếng anh cho bộ lạc

Truyện cười tôn giáo - Thu, 11/06/2014 03:49 - 1151

Vị mục sư nọ đi du lịch và đã ở lại khá lâu cùng một bộ tộc thổ dân da đỏ. Ông ta nhận ra rằng, có một điều ông ta chưa bao giờ dạy cho bộ tộc nói tiếng Anh như thế nào, vì vậy ông ta kêu vị tù trưởng và bắt đầu đi bộ vào rừng. Ông ta chỉ một cây và nói với vị tù trưởng:
- This is a tree (Đây là một cây)!
Vị tù trưởng nhìn cây, gật gù và lẩm bẩm:
- Tree.
Người giảng đạo lấy làm hài lòng. Họ đi xa hơn nữa và người mục sư chỉ một hòn đá và nói:
- This is a rock (Ðây là một hòn đá)!
Nghe thế, vị tù trưởng nhìn và lẩm bẩm:
- Rock.
Vị mục sư thực sự cảm thấy hăng hái về kết quả đó. Khi ông ta nghe tiếng sột soạt trong một bụi cây, ông ta nhìn trộm vào trong và thấy một đôi nam nữ đang quyện lấy nhau. Vị mục sư thực sự cảm thấy bối rối và nhanh chóng phản ứng lại:
- Riding a bike (Ðang đèo xe đạp).
Vị tù trưởng thoáng nhìn đôi nam nữ, lôi cây súng tự chế ra và bắn chết họ. Vị mục sư nổi giận và la hét:
- Tôi đã tốn biết bao công sức để dạy cho bộ tộc như thế nào là sự văn minh và cách đối xử đúng với mỗi người, làm thế nào anh có thể giết chết những người này một cách lạnh lùng như vậy?
Vị tù trưởng đáp lại:
- My bike.

Không có tội gì cả

Truyện cười tôn giáo - Sun, 10/19/2014 11:30 - 1156

Trong lúc xin tội, cô gái nghiêng sát vào tấm lưới và nói:
- Xin cha hãy tha cho con tội tự đắc, vì hằng ngày, con đều soi gương và tự nhủ rằng mình thật xinh đẹp.
- Cha nghiêng mình về phía tấm lưới để quan sát kỹ cô gái, rồi nói: Cha cho con biết một tin vui: Đây không phải là hành vi phạm tội, mà chỉ là một sự nhầm lẫn.

Ưu thế

Truyện cười tôn giáo - Sun, 10/19/2014 11:30 - 1156

Diêm Vương gặp Ngọc Hoàng đề nghị tiến hành một trận đấu bóng đá giữa đội tuyển Thiên Đường và Địa Ngục. Ngọc Hoàng cười mát:
- Làm sao đội của nhà ngươi có thể địch nổi đội của ta? Những ngôi sao sân cỏ lừng danh nhất thế giới sau khi qua đời đều được lên thiên đường.
- Diêm Vương mỉm cười: Chẳng hề gì! Bởi lẽ có bao nhiêu trọng tài, âm phủ của chúng tôi đều nắm được cả.

Cứu Ngộ Không

Truyện cười tôn giáo - Sun, 10/19/2014 11:29 - 1160


Lại nói Đường Tam Tạng phụng mệnh Quan Âm Bồ Tát và Đường Thái Tông đến Thiên Trúc thỉnh bộ Đại Thừa Phật Pháp Tam Tạng chân kinh về Đại Đường phổ độ chúng sinh.

Từ ngày ra đi đến nay đã được một tháng, hiện trước mặt ông chính là Ngũ Hanh Sơn, một địa điểm du lịch nổi tiếng.

Nhìn ngọn núi cao sừng sững, Đường Tam Tạng chặc lưỡi: Hic, giá mà trước đừng tiết kiệm học luôn khóa leo núi có phải tốt hơn không?

Chợt ông nghe tiếng huyên náo bên trái, Đường Tam Tạng vội vàng xách dép chạy sang bên cạnh nghe ngóng....Đập vào mắt ông là một tấm biển lớn: Triển lãm khỉ bị núi đè mấy trăm năm không chết.

Giá vé. Người lớn: 20 lượng. Trẻ em từ 12 đến 18 tuổi: tính 75%. Dưới 12 tuổi: Tính 50%. Mua mười vé tặng một vé.
Ký tên: Thổ Địa.

Phía bên trong, một ông già ngồi rung đùi vuốt râu, Đường Tam Tạng lại gần hỏi: Tôi là người tu hành, có thể free một lần không?

- Không được, thế thì chúng tôi ăn cám à, ông tham thế?

- Đường Tam Tạng toan bỏ đi thì nghe tiếng la choi tai ở đằng sau: Ông có phải Đường Tam Tạng, hòa thượng từ Đại Đường đến Tây Thiên Thỉnh Kinh không?

- Chính là bần tăng.

- Thật không đấy? Thời buổi hàng giả nhiều thế này, ông có gì chứng minh không?

Đường Tam Tạng tự ái nói: Có giấy chứng nhận do đích thân hoàng thượng ký đây.

Dứt lời, tờ giấy bay vụt khỏi tay ông, Đường Tam Tạng kêu oai oái: Cướp giật, cướp giật, bà con ơi, cướp giật.

- Thổ địa vỗ vai: Ông anh yên chí đi.

- Tôi đầu trọc làm gì có chí mà yên.

- Thì yên tâm đi, con khỉ đấy nó giở trò giật đồ của khách là chuyện thường ấy mà, tí nữa nó trả ngay.

- Khỉ gì mà láo như con cáo, hừ, tại sao lại bị đè ở đây?

- Nó vốn là Tề Thiên Đại Thánh trên trời, phạm tội đại náo thiên cung nên bị Phật Tổ Như Lai phạt nhốt dưới Ngũ Hành Sơn đã năm trăm năm này.

- Trời ơi, năm trăm năm nay rồi? Đường Tam Tạng kêu lên: chết rồi, thế thì nó bẩn khiếp, nếu để nó cầm thì còn gì là công văn của ta nữa.

- Nói rồi Đường Tam Tạng chạy vụt vào bên trong. Thổ Địa chạy theo la oai oái:

- Ngươi còn chưa mua vé, đứng lại, định xù hả?

Đường Tam Tạng vào bên trong quả nhiên thấy một con khỉ mình đầy lông lá đang bị đè dưới chân núi. Vừa thấy Đường Tam Tạng, nó kêu lên: Sư phụ, mau cứu đệ tử.

- Ê đừng thấy người sang bắt quàng làm họ nhé, ai sư đồ gì với ngươi.

- Con là Tôn Ngộ Không, năm trăm năm trước Phật Tổ Như Lai đã nói năm trăm năm sau sẽ có một vị hòa thượng từ đông thổ đại đường đến Tây Thiên Thỉnh Kinh đi qua đây, nếu con chịu làm đồ đệ của người thì sẽ giải thoát con khỏi Ngũ Hanh Sơn, cái này ghi rõ trong hợp đồng rồi, sư phụ không xù được đâu.

- Thì ra là thế? Nhưng ta làm sao cứu mi?

- Phật Tổ Như Lai đặt password phá núi là bài niệm kinh của Kim Thiền Tử, sư phụ là hậu thân của Kim Thiền Tử, chỉ cần sư phụ đọc một bài kinh thì con sẽ được giải thoát.

- Đọc xong nhớ trả tiền công cho ta nhé. Đường Tam Tạng làu bàu rồi ngồi xuống tụng kinh.

Quả nhiên một lúc sau, ngọn núi rung rinh rồi nổ tan tành. Thổ địa chạy vào thấy Tôn Ngộ Không được giải thoát thì giậm chân kêu lên: Thôi thế là toi rồi, ngươi đạp đổ nồi cơm của ta rồi.

Tôn Ngộ Không tức giận bay vọt tới gõ liên hồi lên đầu Thổ Địa: Dám lấy ta làm vật trưng bày hả?

Đường Tam Tạng thấy Tôn Ngộ Không thoát được bèn nói: Ê thế còn vụ ta giải thoát cho mi thì sao?

- Tôn Ngộ Không quỳ xuống nói: Yên tâm đi, tôi không xù đâu mà sợ, Sư phụ, đệ tử nguyện đi theo người đến Tây Thiên Thỉnh kinh.

- Thật chứ? Đường Tam Tạng không giấu nổi vẻ thất vọng khi không được trả công. Free thù lao chứ?

- Ok, điều này Phật Tổ nói rõ rồi, thù lao free luôn.

- Thế thì được, chúng ta lên đường.

Nào ngờ lúc quay lại đã chẳng thấy con ngựa của Đường Tam Tạng đâu. Đường Tam Tạng túm cổ Thổ Địa kêu lên:

- Con ngựa của ta đâu? Mau trả lại đây.

- Ông có mua vé thăm quan đâu, lại còn không mua vé trông ngựa, không đóng phí mà đòi tôi có trách nhiệm phải đền ông chứ?

Tôn Ngộ Không cười khẩy: Thôi bỏ đi, sư phụ để cho con.

- Nói rồi Tôn Ngộ Không hóa ra một con Dylan mới cáu: Sư phụ chơi con này được chứ?

- Ta không có bằng lái xe.

- Tôn Ngộ Không nghe vậy lại biến ra một con Mercedes: Con này thì sao? Rất hợp với dáng thầy:

- Đã nói không có bằng lái xe mà lị.

- Tôn Ngộ Không bĩu môi: Sư phụ nhà quê khủng khiếp.

Nói rồi Ngộ Không vọt lên trên cao, chợt thấy một con rồng đang bay lượn thì vội vàng bay tới túm lấy râu nó giáng cho mấy đấm: Có phải mi ăn cắp ngựa của chúng ta không?

Con rồng kêu lên oai oái: Đại ca tha cho em, tha cho em, em chỉ vì đói quá thôi.

- Thế mi là ai?

- Em vốn là thái tử của Long Vương, cãi nhau với phụ vương nên quyết định bỏ nhà đi Thiên Trúc chơi, nào ngờ giữa đường đánh bạc hết tiền, đói quá làm liều, đành phải chén con ngựa của đại ca thôi.

- Hóa ra là bỏ nhà đi bụi đời. Tôn Ngộ Không cười khẩy: mi ăn ngựa sống mà không sợ H5N1 à?

Con rồng cười phá lên: Đại ca vừa ở trên Sao Hỏa xuống hay sao mà không biết H5N1 là virus cúm gà chỉ ăn gà mới nhiễm thôi.

Tôn Ngộ Không quê độ gắt: Tao biết thừa, chỉ thử mày đấy thôi. Giờ ngựa tao mày chén hết rồi, tính bồi thường thế nào?

- Tiền em hết rồi, đại ca xem có đồ gì cứ lột tạm.

- Thôi khỏi, chú mày vừa đánh bạc cháy túi còn qué gì nữa cho tao lột chứ, hay mày biến thành ngựa cho thầy tao cưỡi nhớ.

- Ngựa đực hay ngựa cái hả đại ca?

- Thế mày là đàn ông hay đàn bà? Tôn Ngộ Không quát tướng lên rôi giơ gậy toan bổ xuống.

Tiểu Bạch Long thấy vậy hoảng hồn vội hóa thành con ngựa trắng nói: Em đùa thôi mà đại ca, cẩn thận nóng quá đứt mạch máu não đấy.

Thấy Tôn Ngộ Không dẫn Tiểu Bạch Long về, Đường Tam Tạng mừng lắm nói: Thằng thế mà khá, chớp mắt đã tìm được ngựa rồi.

- Rồi ông cúi xuống nói nhỏ: Này có phải con chôm chỉa ở đâu thế?

- Yên tâm đi sư phụ, sư phụ có cưỡi từ giờ đến Tây Thiên cũng chẳng ai bắt sư phụ đâu.

- Nếu người ta bắt thì ngươi phải chịu trách nhiệm đấy nhé!

Tạ ơn Chúa!

Truyện cười tôn giáo - Sun, 10/19/2014 11:30 - 1162

Cha xứ bán con ngựa của mình cho một người khách. Nhận tiền xong, ông dặn dò:
- Tôi cần lưu ý ông, muốn thúc nó chạy thì nói "Tạ ơn Chúa", còn muốn nó đứng lại thì nói "Alléluia" (hãy hoan hỉ lên).
- Được thôi, tôi đã quen với ngựa cả đời rồi.
- Nhảy lên lưng con ngựa mới mua, ông khách thử nói khẽ: "Tạ ơn Chúa!"
- Chưa dứt lời, con ngựa đã vọt đi. Đến tiếng "Tạ ơn Chúa" thứ hai thì nó phóng nước đại. Chợt nhìn thấy một vực sâu thăm thẳm ngay phía trước, ông ta hoảng hốt hét lên : "Alléluia!"
- Con ngựa kịp dừng lại sát mép vực. Lau mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, kỵ sĩ làm dấu thánh và thốt lên: "Tạ ơn C...h...ú...a!"

Trả ơn

Truyện cười tôn giáo - Sun, 10/19/2014 11:30 - 1162

- Bác thợ cạo cắt tóc cho một cha xứ. Cha muốn trả tiền nhưng bác không đồng ý và nói: "Con không thể lấy tiền của cha được. Cha là một người tốt và cha phục vụ cho Chúa". Sáng hôm sau, người thợ cạo tốt bụng tìm thấy trước cửa nhà mình một tá kinh thánh do cha sứ trả ơn.
- Hôm sau, bác cắt tóc cho một cảnh sát và lại không lấy tiền. Bác nói: "Tôi không thể lấy tiền của anh được. Anh là một người tốt và anh bảo vệ cho cuộc sống của chúng tôi". Sáng hôm sau, ông ta tìm thấy trước cửa nhà mình một tá bánh rán của người cảnh sát trả ơn.
- Lần này, người thợ cạo cắt tóc cho một luật sư. Bác cũng không lấy tiền: "Tôi không thể lấy tiền của anh được. Anh là một người tốt và anh chiến đấu cho công bằng xã hội". Sáng hôm sau, một tá luật sư chờ trước cửa nhà bác thợ cạo chờ cắt tóc.