Chỉ đủ tiền ngủ trên mây
Một du khách vào khách sạn hỏi giá tiền thuê phòng. Ông quản lý mở sổ nói:
- Giá thuê phòng phụ thuộc vào từng tầng: Phòng tầng I giá 4.000 USD, tầng II 3.900 USD, tầng III 3.800 USD...
- Xin ông nói luôn giá phòng ở tầng cao nhất.
- Thưa ông, khách sạn này chỉ có 5 tầng thôi ạ!
- Ông khách liền ngả mũ chào tạm biệt và nói: Ồ! Rất tiếc, tôi chỉ quen ngủ ở tầng thứ 40 thôi!
Con dấu của bác sĩ sản
Một cô gái đến phòng khám sản, bác sĩ khẳng định cô có bầu, rồi lặng thinh đóng lên bụng cô một con dấu gì đó. Về nhà cô bảo chồng đọc xem nội dung con dấu trên bụng cô là gì. Phải dùng kính lúp, anh chồng mới đọc được:
- "Khi nào có thể đọc được dòng chữ này bằng mắt thường, hãy đưa cô ấy đến nhà hộ sinh"
Vì sao gọi là quảng cáo
- Con: Bố ơi! Có phải cáo là con vật gian ngoan, xảo nguyệt, hay lường gạt kẻ khác phải không bố?
- Bố: Đúng đấy, con ạ!
- Con: Hèn gì người ta không dùng “quảng heo”,”quảng báo”, “quảng hươu”, “quảng nai” mà lại dùng “quảng cáo”
Vì sao phải đứng?
- Tại sao những người chỉ huy thường đứng khi đi thuyền?
- Vì nếu ngồi xuống, ông ta sẽ phải chèo như những người khác.
Bói chính xác
Một chàng cao bồi lần đầu tiên đến New York và nhìn thấy chiếc máy xem bói, trông nó giống như một tủ điện thoại công cộng. Anh ta vào cabin và thả đồng xu, máy in ra tờ giấy như sau:
- Anh tên là John Bill, cao 1,85 m và cân nặng 105 kg. Anh 23 tuổi và chuẩn bị đi chuyến tàu 8h30. Anh sắp có hạn lớn!
- Anh chàng nọ còn đang kinh ngạc thì một người đàn ông da đỏ bước đến, ông ta cũng cả quyết rằng trò này không thể tin được. Hai vị khách thử trao đổi mũ và quần áo cho nhau để lừa cái máy. John Bill lại đặt một đồng xu và đứng vào cabin, tờ giấy được in ra như sau:
- Anh vẫn là John Bill, cao 1,85 m, nặng 105 kg và 23 tuổi, nhưng hiện nay anh đã:
- Lỡ chuyến tàu 8h30.
- Bị mất bộ quần áo cùng ví tiền và khẩu súng rulô.
- Bị lây bệnh ghẻ của hắn.
Ai hơn ai?
Nghe nói cơ quan nọ đang trống chức kế toán trưởng, anh kia vội vàng đem hồ sơ đến xin việc. Người gác cổng vốn là bạn thân anh ta thấy vậy liền khuyên:
- Cậu nên suy nghĩ cho kỹ! Vị sếp ở đây khó tính lắm! Ba năm qua, ông ta thay ba kế toán trưởng rồi!
- Ồ! không sao đâu! Ba năm qua, tôi cũng đã làm cho ba vị sếp phải rời khỏi ghế đấy!
Luật sư trung thực
Một nữ chuyên gia tư vấn bắt đầu tách ra thành lập doanh nghiệp riêng. Là một phụ nữ tỉnh táo và cần mẫn, chẳng mấy chốc bà đã làm doanh nghiệp của mình phát triển đến mức cần tuyển thêm một số luật sư để làm nhân viên tư vấn.
Bà bắt đầu phỏng vấn ứng viên đầu tiên:
- Tôi chắc rằng anh cũng hiểu, trong một môi trường làm việc như thế này, sự chính trực của mỗi cá nhân là cực kỳ quan trọng. Hãy cho tôi biết, anh có phải một luật sư trung thực không?
- Trung thực? - Ứng viên thốt lên. - Hãy để tôi kể cho bà nghe một câu chuyện để chứng minh điều đó. Tôi trung thực đến mức cha tôi cho tôi vay 15 nghìn đôla để theo học trường luật và tôi đã trả sòng phẳng đến từng xu khi tôi tham gia tranh tụng vụ kiện đầu tiên.
- Ấn tượng đấy… - Bà chủ tương lai nhận xét. - Còn vụ kiện đó là về cái gì vậy?
Viên luật sư lúng túng một giây rồi thừa nhận:
- Cha tôi kiện tôi để đòi lại tiền.
Bí quyết của sự thành công
Phóng viên phỏng vấn một giám đốc có tiếng trong giới kinh doanh:
- Xin ngài cho biết nguyên tắc nào quyết định sự thành công của ngài?
- Tôi thành đạt nhờ hai phương châm: trung tín và khôn ngoan. Trung tín là đã hứa làm gì thì bất kể trường hợp nào, dù phải phá sản đi nữa, cũng vẫn cứ làm.
- Thật là một tấm gương mẫu mực cho giới kinh doanh. Thế còn khôn ngoan là thế nào?
- Khôn ngoan thì đơn giản thôi: Đừng hứa bất kỳ điều gì hết.
Bắt đầu từ một lời khuyên
Cộng doanh số bán hàng trong ngày, thấy nhân viên mới đến bán được những 100 ngàn đôla, chủ cửa hàng gọi anh này lên hỏi:
- Chỉ với một vị khách, làm thế nào mà cậu bán được ngần ấy tiền hàng?
- Đầu tiên, ông ta mua một lưỡi câu nhỏ. Sau đó tôi khuyên ông ta mua thêm một cái loại vừa và một cái lớn. Mua xong lưỡi câu, tôi bảo ông ta nên mua thêm dây câu: loại nhỏ, loại nhỡ và loại to. Tiếp đến là cần câu, lều câu, xuồng câu hai động cơ... Cuối cùng, thay vì chúng ta phải chở hàng đến tận nhà cho khách, tôi khuyên ông ta nên mua luôn một chiếc microbus chuyên dùng để chở xuồng và đi picnic.
- Như vậy là cậu đã thuyết phục và bán cho ông ta tất cả mọi thứ bắt đầu từ ý định chỉ mua một cái lưỡi câu. Giỏi lắm!
- Cậu nhân viên giải thích: Không hẳn thế đâu ạ! Ông ta đến mục đích chính là mua một hộp băng vệ sinh cho vợ. Nhưng tôi khuyên ông ta rằng: Nếu vợ ông ở tình trạng như vậy, thì ông không nên ở nhà mà tốt nhất là đi câu vài ngày.
Dịch chuyện vui Mỹ sang tiếng Nhật
Nhà văn Mỹ đến nói chuyện tại một trường đại học ở Nhật, thông qua người phiên dịch. Ông kể liền mạch một câu chuyện vui khá dài rồi dừng lại để anh thông ngôn làm việc. Diễn giả rất ngạc nhiên trước việc anh ta chỉ nói có vài câu mà tất cả sinh viên đều cười ồ lên. Lúc kết thúc bài nói, nhà văn cảm ơn anh chàng kia vì đã dịch rất giỏi. Ông hỏi:
- Làm thế nào mà chỉ vài lời thôi anh đã chuyển cả một chuyện cười dài như vậy sang tiếng Nhật?
- Tôi không thuật lại câu chuyện mà chỉ nói với họ là ngài vừa kể một câu chuyện cười, đề nghị cả hội trường cười to lên.