Bắt đầu từ một lời khuyên
Cộng doanh số bán hàng trong ngày, thấy nhân viên mới đến bán được những 100 ngàn đôla, chủ cửa hàng gọi anh này lên hỏi:
- Chỉ với một vị khách, làm thế nào mà cậu bán được ngần ấy tiền hàng?
- Đầu tiên, ông ta mua một lưỡi câu nhỏ. Sau đó tôi khuyên ông ta mua thêm một cái loại vừa và một cái lớn. Mua xong lưỡi câu, tôi bảo ông ta nên mua thêm dây câu: loại nhỏ, loại nhỡ và loại to. Tiếp đến là cần câu, lều câu, xuồng câu hai động cơ... Cuối cùng, thay vì chúng ta phải chở hàng đến tận nhà cho khách, tôi khuyên ông ta nên mua luôn một chiếc microbus chuyên dùng để chở xuồng và đi picnic.
- Như vậy là cậu đã thuyết phục và bán cho ông ta tất cả mọi thứ bắt đầu từ ý định chỉ mua một cái lưỡi câu. Giỏi lắm!
- Cậu nhân viên giải thích: Không hẳn thế đâu ạ! Ông ta đến mục đích chính là mua một hộp băng vệ sinh cho vợ. Nhưng tôi khuyên ông ta rằng: Nếu vợ ông ở tình trạng như vậy, thì ông không nên ở nhà mà tốt nhất là đi câu vài ngày.
Không nhận quà nữa
Sau cuộc họp cuối năm ở cơ quan về, bước vào phòng khách, thả người xuống bộ sa lông mới tậu, đưa tay đón chén sâm ngào ngạt từ tay phu nhân, sếp nhấp một ngụm rồi quay sang nói với bà xã:
- Bà nó đừng ngạc nhiên khi Tết năm nay không có ai đến biếu tôi bánh, mứt, rượu ngoại nữa nhé! Tết năm nay nhà mình tự mua.
- Phu nhân liền thảng thốt hỏi: Sao thế? Ông sắp về vườn rồi à?
- Còn lâu nhé! Cái ghế của tôi vẫn chắc nguyên. Chẳng qua là sáng nay, tôi đã rỉ tai cấp dưới thế này: “Tết năm nay, tớ không nhận đồ vật linh tinh nữa, các cậu cứ quy hết ra tiền, cho vào phong bì cho tớ”. Bà bảo tôi có thông minh không?
Không ai làm được cả
- Khách hàng: Chiếc quần đùi của tôi cô may hỏng. Vậy cô làm sao có thể may được những bộ quần áo thời trang hiện đại được?
- Thợ may: Thưa bác, may quần đùi rất khó ạ! Bác không thấy sao, chưa có một nhà may nổi tiếng nào quảng cáo rằng họ có thể đảm bảo may được những chiếc quần đùi đẹp, hoàn hảo vừa lòng quý khách và trong chương trình dạy cắt may không có bài may quần đùi. Không tin bác nghe đài, đọc báo, xem ti vi thì rõ.
Vẫn chưa đủ
Một khách hàng đến gặp đại lý cung cấp gas hỏi:
- Thưa ông, tôi muốn mua gas của cửa hàng để cấp cho hệ thống sưởi ấm trong nhà. Xin ông cho biết chi phí?
- Điều này còn phụ thuộc vào diện tích cần sưởi ấm.
- Bốn mươi mét vuông. Liệu hết bao nhiêu tiền?
- Nhà ông thiết kế mấy cửa sổ, cửa chính?
- Một cửa chính và bốn cửa sổ.
- Mái ngói hay trần bê tông?
- Bê tông. Kín nhất rồi, đúng không?
- Đúng! Nhưng cũng còn phải xét đến độ dày của tường.
- Tường gạch hai mươi.
- Cửa hai lớp chứ?
- Đúng thế!
- Vậy còn nền nhà?
- Nền cao, sàn gỗ. Tính ra chưa ông? - người khách sốt ruột.
- Xin ông chờ một phút nữa.
- Ông khách bắt đầu bực mình. Đại lý ngẩng lên nói chậm rãi: Thế này ông ạ, mọi tính toán đã xong. Chỉ còn một điều chưa rõ là... không biết mùa đông năm nay sẽ lạnh nhiều hay ít?
Bí quyết của sự thành công
Phóng viên phỏng vấn một giám đốc có tiếng trong giới kinh doanh:
- Xin ngài cho biết nguyên tắc nào quyết định sự thành công của ngài?
- Tôi thành đạt nhờ hai phương châm: trung tín và khôn ngoan. Trung tín là đã hứa làm gì thì bất kể trường hợp nào, dù phải phá sản đi nữa, cũng vẫn cứ làm.
- Thật là một tấm gương mẫu mực cho giới kinh doanh. Thế còn khôn ngoan là thế nào?
- Khôn ngoan thì đơn giản thôi: Đừng hứa bất kỳ điều gì hết.
Biển chết
Một hướng dẫn viên du lịch đi đến đâu khi giới thiệu với khách anh ta cũng không quên kể về bố của mình.
- Thưa quý ông, quý bà, đây là cung văn hóa do bố tôi là kiến trúc sư thiết kế... Đây là toà nhà quốc hội, cũng là công trình của bố tôi...
- Khi đến biển chết, hướng dẫn viên nói tiếp: Thưa quý ông, quý bà, chúng ta đã tới biển chết, biển này...
- Một du khách ngắt lời: Chúng tôi biết rồi! Biển này là do bố anh đánh chết chứ gì?
Quảng cáo hiệu quả
Mục kết bạn trên báo nọ đăng:
- "A.A, nữ 22 tuổi, người mẫu kiêm diễn viên, tài sản 50 triệu đôla, chưa hề lập gia đình, cần tìm một người chồng như nhân vật chính X trong tiểu thuyết Y của nhà văn Z".
- Ngày hôm sau, nửa triệu bản cuốn tiểu thuyết đó được bán hết veo.
Một ý kiến
Đêm công diễn đầu tiên, tác giả vở kịch gửi giấy mời đặc biệt đến một nhà phê bình sân khấu danh tiếng. Lúc màn hạ, thấy nhà phê bình ngủ tít mít, kịch gia giận dỗi:
- Tôi thì tha thiết mong chờ nhận xét của ông, vậy mà ông lại đến đây chỉ để ngủ!
- Vị khách mời bình thản đáp: Ngủ cũng là một ý kiến đấy!
Vì sao gọi là quảng cáo
- Con: Bố ơi! Có phải cáo là con vật gian ngoan, xảo nguyệt, hay lường gạt kẻ khác phải không bố?
- Bố: Đúng đấy, con ạ!
- Con: Hèn gì người ta không dùng “quảng heo”,”quảng báo”, “quảng hươu”, “quảng nai” mà lại dùng “quảng cáo”
Chen lấn
Một nhà biên kịch bảo đồng nghiệp:
- Rất tiếc là anh lại không đến dự buổi công diễn đầu tiên vở kịch của tôi. Người ta chen lấn xô đẩy nhau đến là khiếp ở trước cửa phòng bán vé.
- Vậy anh có chấp nhận cho họ lấy lại tiền vé không?