Năng khiếu bán đồ cổ
Một anh chàng vào xin việc tại cửa hàng đồ cổ, hỏi sơ qua về tuổi tác và trình độ xong, ông chủ giơ lên một thanh gỗ mục và hỏi:
- Anh nhìn kỹ đi xem đây là cái gì?
- Tăm xỉa răng của hoàng đế La Mã.
- Tốt! Anh có thể bắt đầu làm việc ngay từ bây giờ.
Ai mất?
Một người bị mất xe máy, trong tay chỉ còn lại cái đăng ký. Nghĩ rằng bán quách nó đi cho đỡ phí, ông ta đăng quảng cáo:
- Tôi nhặt được một đăng ký xe máy mang biển số..., số khung..., số máy...Ai có chiếc xe trùng khớp với các số liệu trên, mang tiền đến chuộc tại địa chỉ X.
Không nhận quà nữa
Sau cuộc họp cuối năm ở cơ quan về, bước vào phòng khách, thả người xuống bộ sa lông mới tậu, đưa tay đón chén sâm ngào ngạt từ tay phu nhân, sếp nhấp một ngụm rồi quay sang nói với bà xã:
- Bà nó đừng ngạc nhiên khi Tết năm nay không có ai đến biếu tôi bánh, mứt, rượu ngoại nữa nhé! Tết năm nay nhà mình tự mua.
- Phu nhân liền thảng thốt hỏi: Sao thế? Ông sắp về vườn rồi à?
- Còn lâu nhé! Cái ghế của tôi vẫn chắc nguyên. Chẳng qua là sáng nay, tôi đã rỉ tai cấp dưới thế này: “Tết năm nay, tớ không nhận đồ vật linh tinh nữa, các cậu cứ quy hết ra tiền, cho vào phong bì cho tớ”. Bà bảo tôi có thông minh không?
Luật sư trung thực
Một nữ chuyên gia tư vấn bắt đầu tách ra thành lập doanh nghiệp riêng. Là một phụ nữ tỉnh táo và cần mẫn, chẳng mấy chốc bà đã làm doanh nghiệp của mình phát triển đến mức cần tuyển thêm một số luật sư để làm nhân viên tư vấn.
Bà bắt đầu phỏng vấn ứng viên đầu tiên:
- Tôi chắc rằng anh cũng hiểu, trong một môi trường làm việc như thế này, sự chính trực của mỗi cá nhân là cực kỳ quan trọng. Hãy cho tôi biết, anh có phải một luật sư trung thực không?
- Trung thực? - Ứng viên thốt lên. - Hãy để tôi kể cho bà nghe một câu chuyện để chứng minh điều đó. Tôi trung thực đến mức cha tôi cho tôi vay 15 nghìn đôla để theo học trường luật và tôi đã trả sòng phẳng đến từng xu khi tôi tham gia tranh tụng vụ kiện đầu tiên.
- Ấn tượng đấy… - Bà chủ tương lai nhận xét. - Còn vụ kiện đó là về cái gì vậy?
Viên luật sư lúng túng một giây rồi thừa nhận:
- Cha tôi kiện tôi để đòi lại tiền.
Để xếp phát biểu trước
1 nhân viên bán hàng, 1 thư ký hành chính và 1 Sếp quản lý cùng đi ăn trưa với nhau, họ nhặt được 1 cây đèn dầu cổ. Họ xoa tay vào đèn và thần đèn hiện lên. Thần đèn bảo: “ta cho các con mỗi đứa 1 điều ước”.
- “Tôi trước! tôi trước!” – thư ký hành chính nhanh nhảu nói: “tôi muốn được ở Bahamas lái canô và quên hết sự đời.“. Bùm ! Cô thư ký biến mất.
- “Tôi! Tôi!” anh nhân viên bán hàng nói: “tôi muốn ở Hawaii nằm dài trên bãi biển có nhân viên massage riêng, thưởng thức các loại rượu và hàng trăm cô gái mặc bikini vây quanh“. Bùm ! anh nhân viên bán hàng biến mất.
“Ok tới lượt anh“. Thần đèn nói với ông quản lý.
Ông quản lý nói: “tôi muốn 2 đứa đấy có mặt ở Văn phòng làm việc ngay sau bữa trưa“.
Bí quyết của sự thành công
Phóng viên phỏng vấn một giám đốc có tiếng trong giới kinh doanh:
- Xin ngài cho biết nguyên tắc nào quyết định sự thành công của ngài?
- Tôi thành đạt nhờ hai phương châm: trung tín và khôn ngoan. Trung tín là đã hứa làm gì thì bất kể trường hợp nào, dù phải phá sản đi nữa, cũng vẫn cứ làm.
- Thật là một tấm gương mẫu mực cho giới kinh doanh. Thế còn khôn ngoan là thế nào?
- Khôn ngoan thì đơn giản thôi: Đừng hứa bất kỳ điều gì hết.
Đãng trí hay không?
Một thương gia đang nằm chờ chết, thều thào đọc chúc thư cho viên luật sư:
- ...Có lẽ cũng phải nghĩ đến các nhân viên của tôi một chút. Hãy chia cho mỗi người phục vụ trên 25 năm nửa triệu USD...
- Luật sư ngạc nhiên: Nhưng hãng của ngài chỉ mới thành lập có 15 năm thôi mà?
- Vị thương gia thở hắt: Vâng, tôi nhớ. Nhưng phải quảng cáo chứ!
Nhanh trí
Một người đàn ông bước vào siêu thị khăng khăng đòi mua ngọn của cây rau diếp. Chú bé bán hàng nói rằng phải đi hỏi ý kiến của viên quản lý. Chú ta bước vào phòng phía sau và nói:
- Có một thằng ngu ngoài kia đòi mua một nửa cây rau diếp...
- Vừa mới nói tới đó, chú chợt phát hiện ra người đàn ông đã đi theo và đang đứng ngay phía sau lưng, nên nói tiếp luôn:...Và quý ông đây muốn mua nửa còn lại.
Viên quản lý đồng ý bán và người đàn ông đi khỏi. Sau đó, viên quản lý gọi chú bé lại và nói:
- Nhanh trí đấy! Mày làm tao có ấn tượng tốt, thế mày từ đâu đến đây?
- Từ Canada, thưa ngài!
- Tại sao mày lại rời bỏ Canada?
- Ở đó chỉ toàn là bọn du thủ du thực và dân chơi hockey thôi ạ!
- Vậy à? Vợ của tao cũng là người Canada đó.
- Ông không đùa đấy chứ? Vậy bà nhà chơi cho đội hockey nào ạ?
Đơn giản vì không hiểu
Diễn viên hài tới thăm người bạn họa sĩ trường phái ấn tượng. Thấy ông đứng trầm ngâm trước một bức tranh, họa sĩ hỏi:
- Anh có hiểu tôi vẽ gì không?
- Khách trả lời khe khẽ như tự nói với mình: Một người đàn bà.
- Đúng thế! Tôi diễn tả một người đàn bà bằng hình khối và màu sắc. Khả năng cảm nhận hội họa của anh thật đáng khâm phục!
- Có gì đâu! Mỗi khi có điều gì không thể hiểu nổi là tôi nghĩ ngay đến đàn bà!
Bắt đầu từ một lời khuyên
Cộng doanh số bán hàng trong ngày, thấy nhân viên mới đến bán được những 100 ngàn đôla, chủ cửa hàng gọi anh này lên hỏi:
- Chỉ với một vị khách, làm thế nào mà cậu bán được ngần ấy tiền hàng?
- Đầu tiên, ông ta mua một lưỡi câu nhỏ. Sau đó tôi khuyên ông ta mua thêm một cái loại vừa và một cái lớn. Mua xong lưỡi câu, tôi bảo ông ta nên mua thêm dây câu: loại nhỏ, loại nhỡ và loại to. Tiếp đến là cần câu, lều câu, xuồng câu hai động cơ... Cuối cùng, thay vì chúng ta phải chở hàng đến tận nhà cho khách, tôi khuyên ông ta nên mua luôn một chiếc microbus chuyên dùng để chở xuồng và đi picnic.
- Như vậy là cậu đã thuyết phục và bán cho ông ta tất cả mọi thứ bắt đầu từ ý định chỉ mua một cái lưỡi câu. Giỏi lắm!
- Cậu nhân viên giải thích: Không hẳn thế đâu ạ! Ông ta đến mục đích chính là mua một hộp băng vệ sinh cho vợ. Nhưng tôi khuyên ông ta rằng: Nếu vợ ông ở tình trạng như vậy, thì ông không nên ở nhà mà tốt nhất là đi câu vài ngày.