Chỉ đủ tiền ngủ trên mây
Một du khách vào khách sạn hỏi giá tiền thuê phòng. Ông quản lý mở sổ nói:
- Giá thuê phòng phụ thuộc vào từng tầng: Phòng tầng I giá 4.000 USD, tầng II 3.900 USD, tầng III 3.800 USD...
- Xin ông nói luôn giá phòng ở tầng cao nhất.
- Thưa ông, khách sạn này chỉ có 5 tầng thôi ạ!
- Ông khách liền ngả mũ chào tạm biệt và nói: Ồ! Rất tiếc, tôi chỉ quen ngủ ở tầng thứ 40 thôi!
Ai hơn ai?
Nghe nói cơ quan nọ đang trống chức kế toán trưởng, anh kia vội vàng đem hồ sơ đến xin việc. Người gác cổng vốn là bạn thân anh ta thấy vậy liền khuyên:
- Cậu nên suy nghĩ cho kỹ! Vị sếp ở đây khó tính lắm! Ba năm qua, ông ta thay ba kế toán trưởng rồi!
- Ồ! không sao đâu! Ba năm qua, tôi cũng đã làm cho ba vị sếp phải rời khỏi ghế đấy!
Dịch chuyện vui Mỹ sang tiếng Nhật
Nhà văn Mỹ đến nói chuyện tại một trường đại học ở Nhật, thông qua người phiên dịch. Ông kể liền mạch một câu chuyện vui khá dài rồi dừng lại để anh thông ngôn làm việc. Diễn giả rất ngạc nhiên trước việc anh ta chỉ nói có vài câu mà tất cả sinh viên đều cười ồ lên. Lúc kết thúc bài nói, nhà văn cảm ơn anh chàng kia vì đã dịch rất giỏi. Ông hỏi:
- Làm thế nào mà chỉ vài lời thôi anh đã chuyển cả một chuyện cười dài như vậy sang tiếng Nhật?
- Tôi không thuật lại câu chuyện mà chỉ nói với họ là ngài vừa kể một câu chuyện cười, đề nghị cả hội trường cười to lên.
Con dấu của bác sĩ sản
Một cô gái đến phòng khám sản, bác sĩ khẳng định cô có bầu, rồi lặng thinh đóng lên bụng cô một con dấu gì đó. Về nhà cô bảo chồng đọc xem nội dung con dấu trên bụng cô là gì. Phải dùng kính lúp, anh chồng mới đọc được:
- "Khi nào có thể đọc được dòng chữ này bằng mắt thường, hãy đưa cô ấy đến nhà hộ sinh"
Chuẩn bị tinh thần
- Thế nào, cậu đã tìm được việc làm rồi đấy à?
- Ừ, nhưng đó là một công việc rất khủng khiếp. Phải đến công trường từ 7h sáng, đễn trễ năm phút là bị đuổi. Buổi trưa chỉ được nghỉ 15 phút để ăn, rồi lại làm hùng hục đến 7h tối. Thật quá khổ sai, phải vác những cái bao nặng năm chục cân, chạy nhanh, hễ đi chậm là bị quát tháo. Về đến nhà chỉ còn cách ngã vật ra, khó nhọc lắm mới vặn được đồng hồ báo thức 5h sáng hôm sau.
- Chà, thế thì vô nhân đạo, khủng khiếp quá. Cậu phải chịu cảnh ấy từ bao giờ?
- Mai.
- Thế mà cậu lại biết việc khó khăn như vậy.
- Thì mọi người bảo tớ hãy chuẩn bị tinh thần để đối phó với tình huống gây áp lực nhất.
Không để ngày mai
Có người khuyên giám đốc muốn nâng tinh thần làm việc của nhân viên, nên treo khẩu hiệu: "Việc hôm nay chớ để ngày mai". Một tháng sau, người này hỏi giám đốc:
- Nhân viên của anh phản ứng thế nào với khẩu hiệu đó?
- Thủ quỹ của tôi biển thủ tiền ngay hôm ấy, trưởng phòng tổ chức biến mất với cô thư ký của tôi và tất cả người khác đồng loạt đòi tăng lương.
Kiểu đầu khó lặp lại
Khách ngồi vào ghế, thợ cắt tóc đến bên hỏi:
- Ông muốn cắt kiểu gì ạ?
- Trái cao, phải thấp, giữa bằng, đỉnh đầu lởm chởm. Đặc biệt, cắt sát da đầu vài chỗ như những đồng xu!
- Thưa ông, tôi không thể cắt như ông tả được.
- Tại sao không!? Lần trước anh đã cắt cho tôi như vậy đấy!
Để xếp phát biểu trước
1 nhân viên bán hàng, 1 thư ký hành chính và 1 Sếp quản lý cùng đi ăn trưa với nhau, họ nhặt được 1 cây đèn dầu cổ. Họ xoa tay vào đèn và thần đèn hiện lên. Thần đèn bảo: “ta cho các con mỗi đứa 1 điều ước”.
- “Tôi trước! tôi trước!” – thư ký hành chính nhanh nhảu nói: “tôi muốn được ở Bahamas lái canô và quên hết sự đời.“. Bùm ! Cô thư ký biến mất.
- “Tôi! Tôi!” anh nhân viên bán hàng nói: “tôi muốn ở Hawaii nằm dài trên bãi biển có nhân viên massage riêng, thưởng thức các loại rượu và hàng trăm cô gái mặc bikini vây quanh“. Bùm ! anh nhân viên bán hàng biến mất.
“Ok tới lượt anh“. Thần đèn nói với ông quản lý.
Ông quản lý nói: “tôi muốn 2 đứa đấy có mặt ở Văn phòng làm việc ngay sau bữa trưa“.
Bí quyết của sự thành công
Phóng viên phỏng vấn một giám đốc có tiếng trong giới kinh doanh:
- Xin ngài cho biết nguyên tắc nào quyết định sự thành công của ngài?
- Tôi thành đạt nhờ hai phương châm: trung tín và khôn ngoan. Trung tín là đã hứa làm gì thì bất kể trường hợp nào, dù phải phá sản đi nữa, cũng vẫn cứ làm.
- Thật là một tấm gương mẫu mực cho giới kinh doanh. Thế còn khôn ngoan là thế nào?
- Khôn ngoan thì đơn giản thôi: Đừng hứa bất kỳ điều gì hết.
Tùy vào khách
Một vị khách hỏi người bán vé nhà hát:
- Vở kịch sẽ kéo dài bao lâu?
- Tùy!...Có khi 2 tiếng, đôi lúc một tiếng... Nhưng thường chỉ độ 30 phút.
- Tôi chưa hiểu?
- À... Chúng tôi cứ diễn đến lúc khách về hết thì thôi.