Vẫn lời
Một gã trẻ tuổi gặp một ông già. Đang huênh hoangmuốn khoe trình độ mình hơn người, gã bèn rủ:
- Tôi với ông so kiến thức bằng cách đố nhau nhé!
Ông già đắn đo, gã bèn đặt thêm điều kiện:
- Nếu thắng ông được 10 đồng, nếu thua ông chỉmất 1 đồng thôi!
- Nhất trí, anh đố trước đi.
- Thế tay nào lên vũ trụ đầu tiên?
Ông già không trả lời, lẳng lặng rút tờ 1 đồngtrả cho gã trẻ tuổi. Được thể, hắn hỏi tiếp:
- Thế ai phát minh ra định luật bảo toàn khối lượng?
Chịu. Lại 1 tờ nữa.
- Thôi, anh đố nhiều rồi. Để tôi đố anh 1 câu được không?
- Đồng ý!
- Con gì lên đồi bằng 2 chân, còn xuống đồi bằng 3 chân?
Sau một hồi lâu suy nghĩ, gã thanh niên quyết định rút tờ 10 đồng ra, đưa cho đối thủ và hỏi lại:
- Không biết! Thế con gì đấy hả ông?
Ông già lẳng lặng rút tiếp tờ 1 đồng đưa cho gã trẻ.
Tin khẩn cấp
Tin khẩn cấp báo cho bạn nè... có 4 nguời đòi tìm bạn cho bằng được, tìm được bạn họ còn nói sẽ không bao giờ bỏ qua cho bạn đâu, người đó tên là thần tài, may mắn, hạnh phúc và sức khoẻ. Họ nói sẽ không bao giờ bỏ qua cho bạn trong năm mới này.
Còn nữa, bà Phiền muộn còn dặn tui bảo là, bạn đừng tơ tưởng gì đến bả nữa bả sẽ không quan tâm đến bạn đâu... riêng ông sức khoẻ có thư riêng cho bạn là sức khoẻ bạn phải thiệt là ngon mà đón ổng đó.
Bàn luận về tình yêu
Các bác sĩ cho rằng: "Tình yêu là căn bệnh, cần chữa trị bệnh nhân bằng chế độ nằm giường".
Nhà vật lý: Sao lại gọi tình yêu là căn bệnh được khi mà nó tiêu hao năng lượng nhiều như thế. Phải gọi tình yêu là hoạt động.
Nhà cơ học: Sao lại gọi tình yêu là hoạt động được, khi mà tổ hợp máy chính vẫn đứng yên? Phải gọi tình yêu là nghệ thuật.
Nhà nghiên cứu nghệ thuật: Sao lại gọi tình yêu là nghệ thuật khi mà ai cũng e ngại phô ra cho người khác xem? Phải nói tình yêu là trò gian lận.
Luật gia: Sao gọi tình yêu là trò gian lận khi mà hai phía đều thỏa mãn. Phải nói tình yêu là hợp đồng sản xuất.
Nhà doanh nghiệp: Sao lại gọi tình yêu là hợp đồng sản xuất được khi mà chi phí tốn kém nhiều hơn giá trị sản phẩm cuối cùng. Phải nói tình yêu là khoa học.
Giáo sư: Sao gọi tình yêu là khoa học được khi mà đám sinh viên làm được còn tôi thì không?
Sign: cân ô tô
Cổ điển và hiện đại
Giáo sư đại học nọ hỏi một sinh viên trong giờ văn học.
- Em hãy cho biết làm thế nào để phân biệt được một tác phẩm văn học cổ điển với một tác phẩm văn học hiện đại?
- Thưa giáo sư, trong tác phẩm văn học cổ điển ta chỉ thấy được nụ hôn của nhân vật từ trang 99 trở đi, còn ở tác phẩm văn học hiện đại thì họ đã có con với nhau ngay ở trang đầu tiên.
Miễn thi
Trước kỳ thi học kỳ
- Tí: Sao hôm nay mày buồn vậy?
- Tèo: Thầy bảo tao được miễn thi môn Tóan.
- Tí: Vậy thì vui chớ sao buồn?
- Tèo: Miễn thi là ko được thi đó.
- Tí: Trời!!
Bố than phiền về cô
Cô giáo bảo Tèo:
- Em học lười thì chỉ làm khổ bố mẹ thôi.
- Bố em lại bảo rằng, chính cô mới làm bố khổ, phải suy tư nhiều và thỉnh thoảng còn mất ngủ.
- Thoáng đỏ mặt, cô giáo hỏi lại: Em không đùa đấy chứ? Em nói rõ hơn đi?
- Vâng ạ, vì cô cho nhiều bài tập về nhà quá, bố em làm không xuể.
Chỉ lặp lại mà thôi
Một nhà văn trẻ than thở với bạn:
- Lão Y. thật là tệ, sau khi phê bình từng câu, từng chữ trong cuốn truyện của tớ, ông ta kết luận tớ là kẻ bất tài!
- Cậu đừng để ý đến ông ta làm gì, người ta vẫn bảo ông ta là con vẹt, chỉ chuyên lặp lại lời thiên hạ thôi mà.
Xe 4 bánh
SV1 gặp bạn là SV2 đang chạy xe máy đi học.
SV1 : Thời đại ngày nay SV mà còn chạy xe máy đi học.
SV2 ngạc nhiên hỏi lại : Thế mày đi bằng gì.
SV1 : Tao ấy à ? Phải ô tô 4 bánh trở lên mà còn tài xế đưa rước nữa chứ.
SV2 : Vậy à. Mày làm gì mà sang thế. Thế mày đi xe hiệu gì ?
SV1 : Vừa nói vừa co giò chạy "Nào ta cùng Buýt"
Mách
- Quỷnh: Cậu ơi, thằng Bò cắn con!
- Quỳnh: Tại sao nó cắn con?
- Quỷnh: Tại…con…bẻ răng nó chứ có làm gì đâu ạ…
- Quỳnh: Hừ thế mà cũng mách!
Xác định khả năng xấu nhất
Khi bệnh của ông tỷ phú già không còn hy vọng chữa chạy gì nữa, bác sĩ nói với cô vợ trẻ:
- Bà cần chuẩn bị tinh thần đón nhận khả năng xấu nhất có thể xảy ra.
- Cô vợ vẫn đang chìm trong suy tư, mắt nhìn xa xôi, lẩm bẩm: Vâng, lũ con ông ấy đòi thừa kế phần lớn số tài sản. Tôi đã xác định, giành được một nửa là may rồi.