Không dám phạt
Trong giờ học đạo đức, thầy giáo kể rằng tổng thống Mỹ Washington hồi nhỏ có lần đã chặt nhầm cây anh đào của bố, nhưng sau đó vẫn mạnh dạn nhận sai lầm của mình và được ông tha thứ. Kết thúc mẩu chuyện, thầy hỏi:
- Em nào có thể cho thầy biết, tại sao bố của Washington lại không phạt con mình?
- Cả lớp yên lặng suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng Johny đứng dậy cả quyết: Thưa thầy, ông bố không dám phạt vì khi đó trong tay Washington vẫn còn cầm... cái rìu ạ.
Chữ đẹp
- Quỳnh: Chữ của cậu viết đẹp lắm Tí à!
- Tí: Thế hả?
- Quỳnh: Nhìn vô đó muốn...
- Tí: Muốn gì ?
- Quỳnh: Muốn mù
- Tí: (nổi giận)
Đi rồi còn mổ
Ở cổng thiên đường, Thánh Peter đang đứng gác bỗng thấy một anh miệng cười tủm tỉm, cứ đứng lần chần chưa muốn bước vào. Thánh liền hỏi:
- Này, vào thì vào đi! Tới đây rồi mà còn cười đểu ai đấy?
- Hí hí, con lên đây gần 1 giờ rồi mà mấy ông bác sĩ ở dưới kia vẫn còn đang hì hục mổ con.
Đắt vì còn mới
Một ông nhà giàu mắc bệnh về não, bác sĩ nói:
- Chỉ có thay óc thì ông mới sống được. Có 3 lựa chọn, thứ nhất là óc của một nhà vật lý, giá 48.000 USD. Thứ hai là óc của một giáo sư đại học, giá 500.000 USD. Cuối cùng là óc của một bộ trưởng, giá 2,4 triệu USD.
- Tại sao óc của quan chức lại đắt thế?
- Vì nó còn gần như mới.
Ba chàng nói khoác
Có 3 chàng sinh viên nói khóac nổi tiếng ở ba trường Đại học: Tổng Hợp , Bách khoa , Sư Phạm gặp nhau ở một quán nước . Sau một hồi hàn thuyên đủ thứ , ba chảng đều than thở về đời sống gian khổ của sinh viên .
- Anh học ở Tổng Hợp bảo: Bữa cơm sinh viên trưởng tớ ngay cả ruồi nó cũng không thèm đụng vào .
- Anh học Bách Khoa bảo tiếp luôn: Còn ở trưởng tớ thì ruồi cũng phải đánh nhau với sinh viên để tranh cướp từng hạt cơm . Lắm lúc những chú ruồi gầy còm đang nghẹn ngào nuốt những hạt cơm cứng như đá mà tớ thương quá .
- Anh học Sư Phạm , suốt câu truyện chỉ im lặng nay mới lên tiếng :Trường của các cậu thế là còn khá lắm . Ở trường tớ ấy à , cứ vào nhà bếp sau bữa ăn nào thế nào cũng thấy vài chú ruồi đang nằm hấp hối trên những cái đĩa đã trơn bóng , mắt đầy lệ , miệng than thở: “Đói quá , đói quá” và sau đó thì tắt thở .
Sâu gây hại
Trong lớp, cô đang giảng bài thấy Tí đang ngủ, cô gọi dậy…
- Cô giáo: Tí! Một số lòai sâu có hại như sâu đục than, sâu cuốn lá…sâu gì nữa?
- Tí: Thưa cô! Sâu răng ạ!
Giống nhau
Sau giờ kiểm tra, hai sinh viên nói chuyện với nhau:
- Hôm nay, cô trông thi khó quá, tớ chẳng nhìn được bài cậu tí nào cả.
- Ừ, đề bài quá hóc búa, tớ đành để giấy trắng mà.
- Chết tớ rồi, thế thì lần này, tớ với ấy sẽ lại bị chia đôi điểm vì làm bài giống nhau như lần trước cho mà xem.
Chào cô! Bố em
Một học sinh nghỉ học không có lý do.
- Cô giáo hỏi:Tại sao hôm qua em không đi học?
- Thưa cô... vì em bị ốm ạ.
- Chậm nhất là ngày mai em phải đưa cô giấy của bố hoặc mẹ em.
- Vâng, thưa cô.
Hôm sau, học sinh đưa cô giáo tờ giấy có những dòng chữ sau đây: "Thưa cô giáo, con tôi nghỉ học hôm qua vì nó bị ốm. Chào cô. Bố em".
Tại sao biết?
Trong giờ học:
- Thầy giáo: Con chuột chũi ham ăn. Mỗi ngày nó ăn một lượng bằng trọng lượng của nó.
- Tèo (giơ tay có ý kiến): Thưa thầy, nhưng làm con chuột chũi biết được trọng lượng của nó nặng bao nhiêu ạ?
- Thầy: !!??
Tấm hay cám
Đẹt đang ngủ mơ màng bỗng:
- GV: Đẹt qua câu chuyện vừa đọc em thấy ghét nhân vật nào. Tấm hay Cám vì sao?
- Đẹt:(lắp bắp) Dạ…Dạ thưa cô em thấy ghét cám hơn vì ngày nào em cũng phải nấu “cám lợn”
- GV: Trời đất!!!